
“Coda 231:9.17 (For Two Pianos)” là một tác phẩm âm nhạc mang tính thử nghiệm, kết hợp giữa những giai điệu kỳ quặc và sự im lặng đầy ý nghĩa, tạo nên một trải nghiệm nghe như đang khám phá chiều sâu của bản thân. Được sáng tác bởi nhà soạn nhạc người Mỹ Morton Feldman vào năm 1958, “Coda 231:9.17 (For Two Pianos)” là một phần của chuỗi “Codas” mà Feldman đã bắt đầu từ năm 1956. Chuỗi này thể hiện sự thay đổi triết lý âm nhạc của ông, từ việc theo đuổi cấu trúc và hình thức truyền thống sang khám phá thế giới âm thanh với tính tự do cao hơn.
Bối cảnh lịch sử và tư tưởng
Morton Feldman (1926 - 1987) là một trong những nhà soạn nhạc tiên phong của dòng nhạc avant-garde, đã thay đổi cách người ta nhìn nhận về âm nhạc cổ điển. Ông được biết đến với những tác phẩm dài, thưa thớt và đầy tính thiền định, nơi mà thời gian và không gian trở thành yếu tố quan trọng như chính âm thanh. Feldman đã từ bỏ các quy tắc truyền thống của âm nhạc Baroque và Cổ điển, chẳng hạn như cấu trúc sonata-allegro hay sự rõ ràng về giai điệu. Thay vào đó, ông tập trung vào việc tạo ra những âm thanh mang tính chất “sự kiện”, xuất hiện ngẫu nhiên giữa những khoảng lặng dài.
Trong thời kỳ sáng tác “Codas”, Feldman đã bị ảnh hưởng sâu sắc bởi chủ nghĩa ấn tượng và các triết lý về thời gian của John Cage. Ông cũng quan tâm đến nghệ thuật thị giác tối giản, như những bức tranh của Mark Rothko hay Frank Stella. Những ảnh hưởng này thể hiện rõ trong “Coda 231:9.17 (For Two Pianos)”.
Phân tích âm nhạc và cấu trúc
“Coda 231:9.17 (For Two Pianos)” được viết cho hai đàn piano, nhưng không phải theo cách thông thường. Feldman đã yêu cầu hai nghệ sĩ piano chơi một cách độc lập, theo những chỉ dẫn đơn giản như “âm thanh cao”, “âm thanh thấp” và “im lặng”.
Bảng dưới đây minh họa sơ lược về cấu trúc của tác phẩm:
Đoạn | Thời gian | Chỉ dẫn chính |
---|---|---|
I | 0'00"- 3'00" | Âm thanh cao, thưa thớt |
II | 3'00"- 6'00" | Im lặng |
III | 6'00"- 9'00" | Âm thanh thấp, dồn dập hơn |
Tuy nhiên, bảng này chỉ là một bản tóm tắt rất đơn giản. Thực tế, “Coda 231:9.17 (For Two Pianos)” mang đến cho người nghe một trải nghiệm âm nhạc vô cùng phức tạp và đa chiều. Thời gian được Feldman sử dụng như một công cụ để tạo ra sự căng thẳng và giải phóng.
Những khoảng lặng dài trong tác phẩm tạo ra một không gian âm học đặc biệt, nơi mà người nghe có thể lắng nghe những âm thanh nhỏ nhất, như tiếng ho hoặc tiếng thở của chính mình.
Giải thích về ý nghĩa
“Coda 231:9.17 (For Two Pianos)” không phải là một tác phẩm dễ nghe. Nó đòi hỏi sự kiên nhẫn, sự tập trung và một tâm trí cởi mở để đón nhận những trải nghiệm âm nhạc khác thường.
Tác phẩm này có thể được xem như một cuộc thám hiểm vào thế giới của âm thanh. Nó đặt ra câu hỏi về bản chất của âm nhạc, về vai trò của thời gian và không gian trong âm nhạc, và về mối quan hệ giữa người nghe và tác phẩm.
Để hiểu “Coda 231:9.17 (For Two Pianos)” một cách đầy đủ, cần phải xem xét nó trong bối cảnh lịch sử và triết học của dòng nhạc avant-garde. Tác phẩm này là một minh chứng cho sự sáng tạo và tinh thần phiêu lưu của Morton Feldman, một nhà soạn nhạc đã dám thách thức những quy tắc truyền thống và mở ra những chân trời âm nhạc mới mẻ.
Bảng tóm tắt thông tin về tác phẩm:
Thông tin | Giá trị |
---|---|
Tên tác phẩm | “Coda 231:9.17 (For Two Pianos)” |
Nhà soạn nhạc | Morton Feldman |
Năm sáng tác | 1958 |
Thể loại | Âm nhạc thử nghiệm |
Dàn nhạc | Hai đàn piano |
Kết luận
“Coda 231:9.17 (For Two Pianos)” là một tác phẩm âm nhạc độc đáo và đầy挑戦, được coi là một trong những tác phẩm quan trọng nhất của Morton Feldman và của dòng nhạc avant-garde. Nó đã thay đổi cách người ta nhìn nhận về âm nhạc và mở ra những con đường mới cho sự sáng tạo âm nhạc.
Nếu bạn là một người yêu thích âm nhạc thử nghiệm và muốn trải nghiệm những điều mới mẻ, thì “Coda 231:9.17 (For Two Pianos)” sẽ là một tác phẩm đáng để bạn khám phá.